BỠqua quảng cáo
Tắt âm quảng cáo
Ná»™i dung phim
Tôi cười cười: “Ngủ sao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Vợ chồng son mới cưới nhau ai mà chả “máu” chuyện ấy, chúng tôi cũng không phải là ngoại lệ. Vợ chồng đi làm thì thôi chứ về nhà là cứ dính lấy nhau. Ban đầu vợ tôi còn “máu”, nhưng cô ấy đi làm cho một công ty nước ngoài, ban ngày cứ bận tối mắt, về nhà lại “quần” nhau với tôi nên được một tháng là cô ấy bảo kiệt sức.
Nhìn vợ còm nhom tôi cũng xót. Thế là đành tập cách… “nhịn”. Ngày đầu tiên, ăn cơm xong xuôi là tôi chạy vào phòng làm việc của mình, trốn tiệt ở trong ấy ngồi nghịch máy vi tính. Vợ tôi thì lao đầu vào làm việc. Xong xuôi, cô ấy lăn ra ngủ. Thấy vợ ngủ rồi tôi mới dám mò về phòng.
Ngày đầu tiên xem như thành công, tôi tưởng rằng mình sẽ “cai” được vợ. Nhưng đến ngày thứ hai thì vợ tôi cứ tìm cớ chui vào phòng làm việc của tôi, lúc thì đưa cốc nước, lúc thì đưa đĩa hoa quả. Mà ở nhà, vợ tôi toàn mặc váy hai dây gợi cảm, đi vào phòng làm việc của tôi cứ kiếm cớ đụng vào tay tôi mới chịu cơ.
(Ảnh minh họa)
Tôi tự nhủ: “Mình là đàn ông, mình phải cố gắng kiềm chế để không gây tổn hại đến vợ, sống với nhau cả đời mà ngày nào cũng thế này thì hỏng. Hơn nữa, mình yêu nhiều thứ ở vợ chứ đâu phải vì mỗi chuyện đó”.
Nhưng tôi nghĩ một đường còn cái thân tôi lại muốn làm một nẻo. Mới 3 ngày không gần vợ mà tôi thấy chân tay bủn rủn, trong người rấm rứt khó chịu. Vợ tôi thì vẫn ăn no ngủ kỹ. Cô ấy bảo mình đang lo một dự án lớn ở công ty nên cần thời gian làm việc thêm ở nhà.
Đến ngày thứ tư, tôi không thể ngồi trong cái phòng làm việc bí bách đó nữa, tôi lân la chạy ra xem vợ đánh máy. Tôi tình nguyện massage cho cô ấy, đến 11h tối, vợ tôi vẫn miệt mài. Khi đó tôi đã ngồi góc phòng ngủ gà ngủ gật. Đến khi vợ tôi gập máy tính lại, tôi đã tỉnh như sáo. Tôi chạy lại ôm vợ tỉ tê: “Vợ ơi, anh nhớ em quá, cứ như mấy năm anh chưa gặp em í”.
Vợ tôi nguýt yêu tôi một cái rồi bảo: “Em tưởng anh ngủ rồi”. Tôi cười cười: “Ngủsao được mà ngủ, anh phải thức để làm việc đó với em chứ”. Nói rồi tôi ôm vợ nằm lăn ra giường, hôn vào gáy cô ấy rồi tỉ tê: “Làm tí thôi nhé, để mai em còn làm việc. Anh hứa”.
Nhưng rồi khi vào cuộc, tôi lại chẳng biết đâu là chừng mực, chúng tôi cứ như mấy năm mới gặp lại nhau vậy. Nhưng tôi “máu” một thì vợ tôi lại “máu” gấp đôi, gấp ba. Tôi cười hì hì nghĩ, gì chứ cái khoản này vợ chồng tôi rất hợp nhau.
Thế là đêm hôm đó, tôi với vợ cứ như lạc vào cõi tiên, quên hết mọi sự. Xong hai “hiệp”, tôi định bảo thôi nhưng vợ tôi lại kéo tôi xuống. Mãi đến 1h chúng tôi mới ngủ.
Sáng hôm sau, vợ tôi mãi vẫn không dậy đi làm. Tôi lật đật chạy vào gọi nàng, nhưng hỡi ôi, trán nàng nóng như cục than, mồ hôi thì cứ vã ra như tắm. Tôi sợ chết khiếp, bế nàng ra đường vẫy taxi đưa lên bệnh viện.
Bác sỹ kết luận, vợ tôi bị cảm và bị đuối sức. Nhìn cô ấy nằm vật vã trên giường, tôi thấy hối hận vô cùng. Tôi đâu có ngờ chỉ muốn “làm tí” mà vợ tôi ra nông nỗi này. Tuy nhiên, chỉ sau cái hôm định mệnh ấy vợ tôi đã mang thai, vợ chồng tôi sung sướng vô cùng. Nhưng cũng sau cái hôm ấy, tôi lại phải đau đầu nghĩ ra cách để kiềm chế bản thân.
Theo Anh Khang/ Một Thế Giới